Ý nghĩa của hạnh phúc

Ý nghĩa của hạnh phúc

Đây chỉ là một đoạn cắt ghép những suy nghĩ của mình về hạnh phúc: Cái cách mà mình nghĩ về ‘hạnh phúc’, rồi những câu hỏi mình tự đặt ra để đi giải đáp những thắc mắc đó. Trong bài viết này, mình sẽ nói về những điều mình nghĩ khi được trải nghiệm cảm giác “hạnh phúc”, về một điều gì đó đặc biệt mang tên “gia đình” và về tình yêu thương vô điều kiện mà mình may mắn có được. Sau cùng là một lời chia sẻ đặc biệt của mình, một sự lựa chọn mà mình dường như không có khả năng định đoạt. Nó là gì? Bạn có tò mò không?

Nếu có thì hãy cùng mình bắt đầu nhé!

——————–

1. Hạnh phúc

Một hạt giống nhỏ … của hạnh phúc.

Rốt cuộc thì …

Hạnh phúc có phải chính là cảm thấy có nắng ở trong tim?

Mình đã từng nghĩ rất nhiều về việc một người sẽ thực sự hạnh phúc khi nào? Là khi họ có trong mình động lực to lớn để gạt hái thành tựu lớn lao hay là khi họ chọn sống bình lặng an yên với những niềm vui nhỏ bé tự tạo cho riêng mình?

Dẫu vẫn chưa tìm được câu trả lời cho chúng. Và dẫu còn rất nhiều điều mình cần phải trải qua để hình dung được ý nghĩa thực sự của hạnh phúc. Nhưng bạn biết không? Mình muốn hỏi rằng có mấy ai trong số chúng ta đã từng mất kết nối với chính mình nhiều đến mức chợt vỡ òa khi thấy bản thân một lần dám chiến đấu vì những điều mình mong muốn? Mình muốn hỏi rằng có mấy ai đã từng mải mê chạy theo những kỳ vọng của xã hội và rồi quên mất đi mình là ai?

Mình không biết rằng có mấy ai trong số chúng ta. Nhưng mình thì đã từng và mình đã sống với cảm giác đó rất nhiều lần.

Thế nên hôm nay mình chọn viết một vài dòng suy nghĩ về “hạnh phúc”. Về một hình hài mà mình mường tượng được khi phải trải qua cô đơn, khắc khoải, hy vọng rồi thất vọng. Và đối với mình, đó là những bài học sâu sắc nhất mà mình đã phải đánh đổi để trải nghiệm được thứ cảm giác diệu kỳ này. Mình đã ghi lại nó ở đây:

“Chắc hẳn ai cũng đã từng một lần trong đời ở trong hoàn cảnh có đi đến đâu cũng không tìm thấy được hạnh phúc. Chắc hẳn ai cũng đã từng cảm thấy thế giới này sao mà khó khăn còn bản thân mình thì lạc lõng quá, cảm thấy giữa người và người với nhau có những thứ chẳng thể bộc bạch được. Cảm thấy rằng lúc thì người khó, lúc thì mình khó, lúc thì đời khó, suy cho cùng có quá nhiều thứ cần phải tốt hơn, phải gắng gượng nhiều hơn. Thiết nghĩ giá như có một lúc nào đó có thể dừng một chút để thở phào nhẹ nhõm, à thì ra mình vẫn có thể vui vẻ khi chưa trọn vẹn. Mình vẫn có thể hạnh phúc trong quá trình học cách trở nên trọn vẹn hơn từng chút từng chút một. Chỉ cần huyết mạch này vẫn chảy, trái tim vẫn còn ấm nóng và trí óc vẫn còn lóe lên những tia vui bất chợt.”

Vậy bạn nói cho mình biết được không? Có phải hạnh phúc đơn giản chỉ là … “một chút nắng ở trong tim”?

2. Gia đình và tình yêu thương vô điều kiện

Tại đây mình đã đặt thật nhiều những câu hỏi về tình yêu thương. Mình vô cùng thắc mắc những điều mà mắt thường không nhìn thấy được, chỉ mỗi trái tim có thể. Và nếu trái tim có lý lẽ riêng của nó cho mọi thứ, mình vẫn luôn tự hỏi rằng liệu lý lẽ đó là gì?

Gia đình … tại sao có một điều gì đó mang tên là gia đình?

Tại sao là một gia đình thì có thể sẵn sàng hy sinh vì nhau. Tại sao là gia đình lại được xem là một điều gì đó cao cả và thiêng liêng hơn tất thảy? Tại sao trước khi chết, mọi người đều có mong muốn được dành thời gian cho những người nào đó mà họ yêu thương rất nhiều?

Yêu thương là gì mà kỳ diệu đến vậy? Tại sao sự kết nối đó chỉ xảy ra giữa những con người với nhau? Tại sao cuộc đời lại chỉ trở nên có ý nghĩa khi con người ta được kết nối với những gì hiện hữu xung quanh họ? Tại sao có những thứ không đoán trước được xảy ra thật đột ngột khiến cho người ta phải dừng lại và quay mặt ngoảnh lại cuộc đời mà họ đang sống. Từ đó hiện lên những dòng suy nghĩ liệu đây có thực sự là một cuộc đời dành cho họ hay không? Những thứ mà họ đang có liệu có phải là những thứ mà họ được sinh ra để thuộc về hay không? Rất rất nhiều câu hỏi sẽ vụt đến khi một người phải trải qua biến cố quan trọng, từ đó nhận thức sâu sắc hơn về một thực thể mà con người ta dường như chẳng có thời giờ để thực sự quan tâm về – trái tim của chính họ.

https://images.unsplash.com/photo-1522363757703-61225a8e04ab?ixlib=rb-1.2.1&q=85&fm=jpg&crop=entropy&cs=srgb
Cậu có nghĩ tất cả những niềm hạnh phúc nhỏ bé có thể được thể hiện thông qua một nụ cười không?
Có thể hay không nhỉ?

3. Một sự lựa chọn

Tại đây mình sẽ thuật lại một đoạn trích trong bộ phim Abraham Lincoln:

Lincoln responed to Lieutenant General Ulysses S. Grant, City Point with postman and reckon:

“- You think we choose to be born? – said Lincoln

  • I don’t suppose so – said the post man
  • Are we fitted to the times we’re born into?
  • Well, I don’t know about myself. You maybe sir … Fitted.”

Mình đã tua đi tua lại đoạn phim này rất nhiều lần và mình thắc mắc rằng bản thân đã học được gì từ chúng?

Có phải rằng mình đã tự đặt ra cho mình một số những câu hỏi. Và một trong số chúng chính là câu trả lời. Ví như “Chúng ta có được lựa chọn để sinh ra hay không? Và nếu thực sự có thể lựa chọn thì rốt cuộc điều đó có ý nghĩa gì chứ?”

Nếu biết được sứ mệnh của mình ngay khi mình sinh ra, mình có làm khác đi chứ? Liệu mình có sống trọn vẹn hơn hay tự tin hơn? Liệu mình có trở thành một con người tốt hơn con người của mình hiện tại hay không? Liệu sẽ có sự thay đổi nào hay không?

Nhưng giờ thì mình biết, “Are we choose to be born?” hay “Are we fitted to the times we’re born into?” đã là một câu trả lời cho câu hỏi chính nó rồi.

Bởi vì không có câu trả lời nào thực sự dành cho chúng.
Bởi vì không có một dấu chấm dứt câu nào cho câu hỏi chúng ta là ai và ta sinh ra để làm gì.
Bởi vì không có một sự sắp đặt nào của thượng đế cho mỗi người trong hành trình đi tìm về chính họ.
Bởi vì chúng ta không hề biết câu trả lời nên cuộc sống mới có ý nghĩa. Và ý nghĩa của cuộc sống chính là hành trình đi tìm kiếm đó.
Và đó chính là cội nguồn của mọi vẻ đẹp, của những thứ chỉ có trái tim mới nhìn thấy còn đôi mắt thì không.
Và đó cũng chính là lý lẽ riêng của trái tim. Vì có những câu hỏi chỉ duy trái tim mới có lời giải đáp còn lý trí thì không thể.

Và mình sẽ khép lại bài viết này bằng một câu quotes mà mình đọc được qua quyển sách “3 người thầy vĩ đại” – Robin Sharma, đại ý chính là:

Vũ trụ có cách khiến một người không tìm thấy được kho báu vĩ đại nhất của anh ta vì chúng được cất giấu ở một nơi rất khó để chạm tới, đó là trong chính trái tim của anh ấy.”

Cảm ơn bạn đã ghé thăm blog mình và đọc bài viết này!

Mình sẽ quay trở lại trong những bài viết sắp tới. Hẹn gặp lại ^^

-Aleneutral-

Subscribe
Notify of
guest

0 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x