[Review sách] Nếu biết trăm năm là hữu hạn – Phạm Lữ Ân

nếu-biết-trăm-năm-là-hữu-hạn-phạm-lữ-ân

“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” – Phạm Lữ Ân là một cuốn sách viết về những bài học của tuổi trẻ. Quyển sách luôn nằm trong danh sách best-seller suốt thời gian dài bởi những giá trị thực mà nó mang lại. Những bài học trong “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” giống như lời chỉ dẫn từ một người thầy hiền triết. Rất đáng để đọc đi đọc lại nhiều lần trong đời.

1. Về tác giả

Phạm Lữ Ân là bút danh chung của hai tác giả: Đặng Nguyễn Đông Vy và Phạm Công Luận. Đây là một cặp vợ chồng được rất nhiều bạn đọc trẻ Việt Nam yêu mến. Tác giả là một cái tên khá quen thuộc gắn với những bài viết nhẹ nhàng về tuổi trẻ. Các bài viết được xuất bản trên tạp chí 2!, Hoa Học Trò,…. Một số tác phẩm tiêu biểu của Phạm Lữ Ân đã xuất bản có thể kể đến như: Nếu biết trăm năm là hữu hạn, Lạc giữa nhân gian – Trên đường rong đuổi, Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi.

2. Về tác phẩm

Về tác phẩm, tính đến năm 2022, Nếu biết trăm năm là hữu hạn (Phương Nam Book và NXB Thế giới) của Phạm Lữ Ân đã chạm mốc 10 năm tuổi, với 30 lần tái bản. Đặc biệt, sách luôn nằm trong danh sách best-seller suốt thời gian dài.

Tác phẩm có lối viết rất giản dị, gần gũi như chính mong muốn của tác giả. Với hy vọng mang lại những điều chân thật, gần gũi nhất với bạn đọc. Chị Đặng Nguyễn Đông Vy (bút danh Phạm Lữ Ân) đã chia sẻ trong một buổi phỏng vấn rằng: “Nếu tôi viết cuốn sách tập hai với bút danh Phạm Lữ Ân thì đã không còn thuần là mong muốn của bản thân đối với bản sách đầu, mà là viết vì danh vì lợi rồi.”

3. Các trích dẫn tiêu biểu

“Bởi thế, nếu bạn còn chưa đầy hai mươi tuổi thì đừng quá sợ hãi khi phạm phải những lỗi làm nho nhỏ, những lỗi làm không làm hại đến ai và khi bị phát hiện thì cũng sẽ được tha thứ. Hãy thưởng thức cuộc sống. Hãy hát vang những khúc ca của tuổi. Và phung phí ước mơ. Trong cả một đời người, không có gì tuyệt vời hơn khoảng thời gian ta được ngồi xuống và ước mơ, hoạch định một tương lai, và tự nhủ rằng mình còn cả cuộc đời để thực hiện những điều đó.”

————

“Sự thật là năm vẫn trôi đi mải miết, và tuổi đời ta cứ thế mà đếm lên theo. Nhưng ngày tháng vẫn cứ trở lại hoài để nhắc rằng ta từng là đứa trẻ. Dù đây là lần sinh nhật thứ bao nhiêu của bạn đi nữa, thì cũng hãy ăn mừng một cách hân hoan và hồn nhiên như một đứa trẻ. Và hãy giữ luôn đứa trẻ ấy trong tim mình. Bởi tôi nhỏ có ai đó đã nói: “Tuổi của ta là tuổi của trái tim…”

————

“Thế rồi, tôi chợt nhận ra một trong những sai làm lớn nhất của mình. Đó là tôi đã luôn mong đợi ai đó đến bên cạnh tôi và làm cho vui. Mong đợi một người bạn nhỏ đến mình và rủ đi cà phê, chẳng tôi cảm thấy vui. Tôi đã luôn dựa vào người khác để tìm kiếm niềm vui. Nếu có, tôi sẽ sung sướng, vui vẻ, tích cực, thấy cuộc đời ý nghĩa. Nếu không, tôi thất vọng và dễ dàng để mình rơi tuột xuống, chìm nghỉm như tàu Titanic. Thói quen đó tệ đến mức, thậm chí, ngay cả khi cuộc đời ta trở thành đống lộn xộn thì ta cùng ngồi đó, chờ đợi ai đó đến dọn dẹp giúp mình.

Trong khi, cuộc đời này, là của chính ta. Sinh nhật. Đó là một ngày đặc biệt trước hết là cho chính ta, bởi chính ta. Trước khi chờ đợi ai đó chúc mừng sinh nhật, tự ta nên chúc mừng chính mình. Rốt cuộc thì lòng ta muốn là đầm sen, hay là nhành cỏ úa? Đầm sen hay cỏ úa, là do ta mà thôi.”

———

“Ở Mỹ, trẻ vị thành niên trên mười bốn tuổi có thể trình Thỉnh nguyện thư lên thẩm phán để xin hưởng quyền trưởng thành. Người hưởng quyền trưởng thành được hưởng một số quyền pháp lý của người lớn như ký hợp đồng, tự chọn nơi sinh sống, định đoạt tài sản riêng và tự ghi danh đi học… Tuy nhiên, người đó sẽ phải tự lo liệu tài chính cho bản thân, tự mua bảo hiểm y tế, nha khoa, xe cộ, tự trả các hóa đơn của mình.

Một người bạn của tôi tâm sự rằng, khi cha anh mất vào năm anh mười ba tuổi, một phần con người anh đã chết theo ông, và phần còn lại trưởng thành gần như ngay lập tức khi anh phải đối diện và xử lý tất cả việc còn lại của gia đình, thay cha chăm sóc mẹ và hai cô em gái nhỏ. Không còn chọn lựa, vào năm mười ba tuổi, anh buộc phải trưởng thành.

Bạn hỏi rằng làm sao để biết mình đã trưởng thành hay chưa ư Tôi sẽ nói bạn nghe điều tôi nghĩ: Bạn trưởng thành khi bạn đủ mạnh mẽ để trở thành một điểm tựa, dù là điểm tựa của bất cứ ai, kể cả chính bản thân mình.

Khi ấy, một người đàn ông sẽ ra đời.”

4. Cảm nhận về tác phẩm

Cuốn sách này mình đọc trong ngày 24/12, giáng sinh 2023. Đáng lý hôm đó mình cần soạn và gửi những món quà đã chuẩn bị trước đến cho mọi người. Tuy vậy, mình đã quá stress và không thể tập trung hoàn thành mong muốn đó được. Mình quyết định đến nhà sách để tìm một chút yên bình trong những ngày vội vã đó. Và quyển sách này đã mang đến bài học lớn nhất cho mình vào Giáng sinh năm đó.

Mình nhớ lại rằng một người thầy mình yêu mến đã chia sẻ rằng thầy rất thích quyển sách này. Ắt hẳn vì những bài học trong sách được viết rất gần gũi, dễ đọc, dễ hình dung. Những bài học trong sách giống như lời dạy của một người thầy hiền triết. Đáng để đọc đi đọc lại nhiều lần trong đời.

Quyển sách mang đến cho mình rất nhiều những bài học. Nhưng in đậm trong tim mình nhất là bài học về tình yêu dành cho bản thân. Mình học được rằng, để yêu được người khác, mình phải biết yêu mình trước nhất. Việc mình trở thành phiên bản tốt hơn đã giúp ích cho những người đang ở bên cạnh mình rồi. Vì vậy, món quà ý nghĩa nhất của trong dịp Giáng sinh chính là sự tử tế, lương thiện và không ngừng hoàn thiện bản thân. Yêu mình trước nhất, yêu đời tính sau.

Bạn có thể đọc thêm nhiều bài viết review sách của mình ở chuyên mục Review sách.

oặc theo dõi trên instagram @alestudying_ để cập nhật những bài viết mới nhất.

Subscribe
Notify of
guest

0 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x