Nhật ký ngày cuối thu

Nhật ký ngày cuối thu

[29-4-2022]

Cuối tháng, những ngày cuối cùng trong tháng luôn mang đến cho mình những nỗi niềm. Dạo gần đây, những gì mình đã trải qua và cảm nhận được ngày một nhiều thêm. Mình vẫn viết và viết thường xuyên thế nhưng mình không dám đối diện với những bài viết mà mình đang có. Mình cũng tự đặt ra những nhiều khuôn mẫu vì vậy nên mình khá đắn đo và sợ hãi khi đăng bất kỳ một bài viết nào đó.

Dưới đây là những tâm sự của riêng mình vào một chiều cuối thu tháng 4. ^^ Gọi tháng 4 là mùa thu vì mình thấy tháng 4 có mưa, có lá rụng, có những chiều man mác buồn. Chỉ là buồn thì nhắc về mùa thu thôi. Mà có đúng là mình đang buồn không nhỉ ? *icon mặt suy ngẫm*

——————-

[Chuyện học] Mình thích học lắm, mình muốn tìm hiểu sâu và đọc tài liệu chất lượng về những vấn đề mà mình đang phải đối diện. Ví như chuyện rèn luyện sức khỏe thể chất và tinh thần, bí ẩn của não bộ, tâm lý học hành vi, lịch sử, phát triển bền vững,… Chỉ là một vài điều mà mình cần tin tưởng thật nhiều trước khi hành động để thay đổi. Mình là vậy, mình không thể làm điều gì nếu có một niềm tin không vững vàng. Thế nên đôi khi mình chẳng làm gì cả, và điều đó đối với mình thực sự rất khó khăn, khó hơn cả trải qua những chướng ngại to nhất nữa. Thật buồn cười khi không làm gì lại khó khăn hơn cố gắng thật nhiều. Nhưng đúng là vậy, “không làm gì” thực sự rất khó chấp nhận.

[Nỗi niềm] Mình thực sự quên mất là, mình xem việc viết như một điều không thể thiếu. Mình vừa xem bài nói của Orange trên TedxTalk về việc chị ấy đã từng muốn trở thành một tác giả như thế nào và mình đã rất xúc động. Có một điều gì đó trong mình vang lên tiếng gọi nhắc nhở rằng là, hãy ghi nhớ một vài điều quan trọng – như viết, chạy bộ, thiền, lối sống, chế độ dinh dưỡng. Chúng đã giúp mình rất nhiều và là những thứ mà mình không thể sống thiếu được. Dẫu cho mình không mang lại điều gì cho bất cứ ai và dẫu cho mình có là người khiếm khuyết nhất đi nữa, mình vẫn luôn có những phần rất đẹp đẽ để tìm về. Hãy ghi nhớ về điều đó.

[Nhật ký] Mình thắc mắc là, có nên đăng những điều như thế này lên Blog hay không? Thường thì là không – nếu mình giỏi giang trong một lĩnh vực nào đó, người khác sẽ muốn tìm tới đó để đọc về chủ đề họ muốn xem thôi. Nhưng mình chợt nghĩ lại là, có một vài Blogger mà mình theo dõi rất thường xuyên vì mình thấy họ là người bình thường. Một chút cười – bình thường ở đây là gì nhỉ? Theo góc nhìn của mình, bình thường là khi họ gặt hái được những thành công nhưng trong những trang viết, họ vẫn là người mẹ, người anh, người em rất đỗi bình dị. Người bình thường là một người với đầy rẫy những khiếm khuyết và sự chối bỏ bản thân nhưng không bỏ cuộc mà vẫn cố gắng vươn lên từ đó. Mình dần cảm nhận được sự thân thuộc và chân thành được gửi gắm qua những gì không trọn vẹn. Để rồi mình chạm gần hơn tới cuộc sống của họ, nhìn cuộc đời qua con mắt của họ, và được truyền cảm hứng từ đó rất nhiều.

[Tâm sự] Tháng 4 có khá nhiều những nỗi niềm, một vài ghi ra được, một vài thì không. Tháng 3 cũng vậy và tháng 2 cũng thế. Chẳng có khi nào mình ngừng ghi ra những suy nghĩ và cảm giác của bản thân. Mình hạnh phúc khi được viết, mình cũng cảm thấy tội lỗi khi không làm ra nhiều tiền nhưng vẫn cứ chạy theo điều khiến mình hạnh phúc nhưng mà. Điều buồn cười nhất chính là, chẳng phải phía sau cuối của chặng hành trình, chúng ta vẫn mãi đi kiếm tìm những niềm hạnh phúc nhỏ bé đó sao ?

[Gửi gắm] Mình muốn tạo ra giá trị cho mọi người. Mình muốn tìm hiểu thật nhiều về Phát triển bền vững và mang lại những điều tốt đẹp cho cộng đồng. Mình cũng cố gắng tìm cách để kiếm ra tiền và dùng tiền tạo ra tiền. Mình cố gắng chi tiêu hợp lý nhất có thể để tạo dựng thói quen cho tương lai. Nhưng mình nhìn ra trước được rằng, mình cần học rất nhiều trước khi tạo ra được một điều gì đó. Và mình cũng không tạo ra được rất nhiều tiền khi còn trẻ. Mình mong rằng mình có thể tin tưởng vào bản thân thật nhiều để bước tiếp.

[Thư gửi mình năm 23 tuổi] Nếu mình có đọc lại những dòng này 2 năm sau nữa: Hy vọng mình của hai năm sau đây – sẽ hạnh phúc. Vì hạnh phúc là sẽ tìm ra cách để tạo được giá trị. Mình có thể là người đi sau, có thể chẳng thành đạt như bạn bè trang lứa. Nhưng mình có cuộc sống riêng, có con đường riêng, mình biết mình, mình biết những ai cần mình. Sau này, mình phải thật vững tin về chọn lựa này, để giữ lòng an yên, để bước tiếp. Mong mình ghi nhớ!

Cảm ơn bạn đã tới và đọc nhật ký tháng 4 của mình.
Hẹn gặp lại bạn trong những bài viết sắp tới ~~

-Aleneutral-

Subscribe
Notify of
guest

0 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x