Cuối cùng thì thực tế này chính là một bộ phim. Không có một bộ phim nào quá tệ hại, không có một nhân vật chính nào quá lu mờ chỉ vì cuộc sống của họ buồn chán. Nhưng nỗi quan trọng lại không phải cách mà người khác nhìn nhận về bộ phim của họ, nỗi quan trọng chính là cách mà họ chọn sống trong bộ phim của mình.
Thất vọng, chán nản, hối hận, lo lắng, bi quan đều là những cảm xúc tiêu cực. Nó đến và ở đó, lớn dần lên và chi phối cuộc sống.
Mình trải qua cảm xúc như vậy rất nhiều. Và mình biết là bản thân sẽ không còn là chính mình nữa khi sống với những nỗi dằn vặt và tiêu cực mỗi ngày.
Vậy nên mình sẽ làm rõ cho mình thấy nỗi lòng ấy từ đâu ra, nó có nên hiện hữu hay không, nó cần hay không cần thiết cho mình ở thời điểm này?
Mình buồn vì kết quả của ngày hôm nay, vì nỗi hối hận ngày hôm qua và vì nỗi lo ngày mai. Và nếu điều đó cứ tiếp tục xảy ra, thì không có sự thay đổi nào xuất hiện ngoại trừ những nỗi lòng cứ ngày một lớn dần lên.
Câu trả lời đôi khi rất phức tạp. Nó phụ thuộc lớn nhất vào nỗi ưu tiên của mình trong cuộc sống. Thứ mà mình dành thời gian cho, thứ mà mình đã chọn lựa, thứ chi phối hoàn toàn cuộc sống của mình ở một thời điểm.
Mà đã là chọn lựa thì không có đúng sai, nó sẽ chỉ là đúng sai khi mình đặt những nhãn dán lên cho nó, và điều đó bị ảnh hưởng rất lớn bởi thiên kiến nhận thức.
Mình không thể thay đổi con người, thay đổi hoàn cảnh, thay đổi những gì đã và đang xảy ra. Cái duy nhất mình có thể thay đổi chính là cách nhìn nhận, cách tiếp cận, cách hành động và hạn chế đặt lên những kỳ vọng cho những thứ không thể kiểm soát. Mà điển hình nhất trong trường hợp này chính là quyết định của con người.
Đôi khi những điều mà mình đọc, mình học, những thứ mà mình cảm nhận được sẽ không thể hiện rõ ràng qua cuộc sống thường nhật. Nhưng cái cách mà mình lớn lên bằng cách góp nhặt từng chút một từ mọi thứ mà mình trải qua, lựa chọn dành thời gian cho, và sẵn sàng chiến đấu vì chúng sẽ không hề bị phí phạm, chỉ cần nó còn nằm trong phạm vi những điều đúng đắn và tích cực.
Series “Năng lượng sống” là nơi mình dùng để ghi chép lại những cảm xúc mà mình đang đối mặt thông qua quá trình quan sát, nhận định và gọi tên chúng. Nó có thể là một vết lóe cho những cảm xúc bị kiềm cặp trong quá khứ, cũng có thể là một nỗi khó chịu khôn tả mà mình không thể nào gồng gánh ở thời điểm hiện tại. Mỗi cảm xúc là một câu chuyện, là rất nhiều những nguyên do, là sự chối bỏ hay thừa nhận của một tâm hồn đầy rẫy những vết xước.
Nhưng có một điều không thể phủ nhận rằng là cảm xúc luôn đúng: Nó sẽ không bao giờ dung túng cho một cuộc đời “theo lối theo đường”, nó cũng chẳng thể oằn mình kiềm nén trước “sự bất lực của cơ thể”. Tâm trạng, cảm xúc, thể trạng chính là lời giải bày chân thật nhất mà cơ thể một người dành cho chính họ. Mà thông qua những cảm xúc đó mình có thể biết được bản thân mình là ai, cần gì và đang thực sự mong cầu điều gì. Series này chính là nơi giúp mình làm rõ những cảm nhận để bản thân có thể biết, hiểu và đồng cảm. Đây cũng chính là kim chỉ nam cho hành trình mà mình đang đi – hành trình tìm về những điều tự nhiên nhất, về những gì thuộc về chính mình.
-Aleneutral-