27-1 Sun 9:41am: Sẽ tốt hơn nếu mình có thể làm rõ được những cảm xúc, và sẽ tốt hơn nữa khi mình thấu hiểu được chúng và hỏi người khác trước khi họ nuôi dưỡng những cảm xúc không tốt cho riêng mình. Khi hòa nhập vào cộng đồng, điều nên đặt lên hàng đầu là sự ảnh hưởng bởi quyết định của mình lên người khác. Có những ranh giới khó định hình, có những nhu cầu khó gọi tên, điều khó chấp nhận nhất là khi những điều tự do thuộc về cá nhân bị xâm phạm. Trước khi mình giao tiếp với họ đủ nhiều để nhận thức được điều đó, mình nên tránh đề ra hoặc nêu cao những quyền lợi cá nhân. Đặc biệt là khi mình thuyết phục họ thay đổi một suy nghĩ hoặc hành động nào đó. Vì khi con người nhận thấy mình không được tự do trong ý chí và hành động, họ sẽ không sẵn sàng thay đổi bất cứ điều gì.
_________________
[Mở đầu] Dạo này mình hay đọc sách về chính trị, về Đảng, về Bác, về lịch sử: cách viết của mình cũng khác. Cách mình suy nghĩ cũng khác và những thứ mà mình đang tiếp cận cũng khác. Mình tự hỏi rằng: “Liệu điều gì đã tạo ra sự khác biệt?” Là từ chính con người mình hay từ môi trường mà mình đang sống, từ những gì mà mình gầy dựng nên hay từ những yếu tố thuở sơ khai, từ những cố gắng nhỏ nhặt trong đời sống hằng ngày hay những cú lội ngược dòng đột phá? Mình không biết nữa, nhưng mình có những giấc mơ.
[Những giấc mơ] Và những giấc mơ của mình chưa bao giờ là về sự nghiệp, thành tựu lớn lao hay con người vĩ đại, mình mơ về tình yêu. Mình muốn được trải nghiệm những cảm giác chân thật đó, mình muốn được sống. Nhưng cũng có những thời điểm mà mình không mơ nữa, bởi thành thật mà nói, mình chỉ mơ khi cuộc sống của mình quá thiếu thốn những cảm xúc tích cực. Hoặc lắm lúc là do mình hy vọng quá nhiều – về những điều “có thể”, hay những điều “biết đâu được”. Và đôi lúc chúng tạo ra trong mình một sự nuôi dưỡng cảm xúc, về những điều mà mình chưa từng trải nghiệm, với một người mà mình chưa từng trò chuyện, trong những viễn cảnh mà mình chưa từng có trong đời.
[Sự đổi khác] Mình hiểu khi dạo này mình ít đọc lại, mình cũng ít viết đi, lắm lúc còn ít suy nghĩ nữa. Mình cứ lặp lại như cuộc sống chỉ là để tồn tại và mình cần làm hết những việc hôm nay để thức dậy vào ngày mai. Đôi khi mình không tự nhìn nhận được rằng có chuyện gì đã đổi khác. Mình không tự nhận thức được về việc phải tập luyện để tốt hơn mỗi ngày. Bởi vì nếu có thể, nó là câu chuyện của một khoảng thời gian nào đó, không phải là trong thời điểm này. Mình tự nhìn về tương lai, sẽ có lúc khi mình lớn hơn, khi mình trải qua nhiều thứ hơn, khi mình có cơ hội làm nhiều điều hơn, mình lại phải đối mặt với một câu hỏi, mình cần phải làm gì vậy ? Mình có thực sự phải làm nó hay không? Liệu nó có khiến cho mình tốt hơn hay không? Liệu nó có thuộc về mình hay không?
[Tương lai mới] Và mình nghĩ … những điều mà mình phải đối mặt hôm nay là do sự lựa chọn từ 3 năm trước, nơi ở mà mình đang sống hiện tại là do sự lựa chọn từ 1 năm trước, sự khác biệt của mình là do những suy nghĩ khác biệt, dẫn đến hành động khác biệt và đem lại những kết quả khác biệt từ quá khứ. Vậy nếu mình thực sự tin vào một điều nào đó là tốt cho mình – không loại trừ khả năng nó được dẫn dắt bởi môi trường, xã hội và cả áp lực đồng trang lứa nữa. Nhưng nếu mình nghĩ là nó tốt – thì mình cần lựa chọn, và sau đó là cố gắng đủ nhiều để sự lựa chọn của mình mang lại một kết quả nào đó – điển hình là việc mang tới cho mình nhiều sự lựa chọn hơn trong tương lai từ những tài nguyên hiện có chẳng hạn. Và việc mở ra những sự lựa chọn, chính là mở ra một “tương lai mới”, một “hiện tại mới trong tương lai” với những điều cần phải làm khác, một sự tồn tại khác và những tác nhân tác động khác.
Và việc mở ra những sự lựa chọn, chính là mở ra một “tương lai mới”, một “hiện tại mới trong tương lai” với những điều cần phải làm khác, một sự tồn tại khác và những tác nhân tác động khác.
[Năng lực hành động] Mình không tự tin nhưng mình có một khả năng – đó là mọi điều không tốt của mình đều được nhìn thấy rất rõ và mình có thể xoay chuyển nó. Nói đúng hơn, mình nhận thức rõ về những điều đang diễn ra, về những lối mòn của bản thân, về những điều mình có thể làm để giúp. Chỉ có duy một thứ khiến mình không thể thoát khỏi thế luẩn quẩn của vòng lặp mỗi ngày chính là mình thiếu năng lực hành động. Mỗi người đều có thể tiếp cận một nguồn tài nguyên như nhau, đều có chừng đó những vốn liếng và tinh thần tự lực, vậy điều gì mang lại sự khác biệt? Mình tin rằng đó là sự chủ động và sự tin tưởng vào những điều mình đã chọn. Chủ động để đi tìm kiếm những sự lựa chọn mà mình tin là đúng và đồng thời cũng tin tưởng đủ nhiều để có thể tiếp tục chủ động thực hiện những điều mà mình đã chọn.
Chủ động để đi tìm kiếm những sự lựa chọn mà mình tin là đúng và đồng thời cũng tin tưởng đủ nhiều để có thể tiếp tục chủ động thực hiện những điều mà mình đã chọn.
[Lý thuyết và thực tiễn] Đôi khi mình cứ thắc mắc là mình thích những gì, nên làm thế nào, làm vầy thì có tốt không, có hiệu quả không, mình vẫn luôn tìm những cách tốt hơn để làm một việc. Nhưng điều còn lại chính là, mình có thực sự đã làm và vẫn sẽ cố gắng để tìm ra cách làm đúng hơn chứ? Bởi vì nếu mình muốn làm, chỉ cần làm thôi. Và khi mình cần nghĩ, chỉ cần nghĩ thôi. Như Bác Hồ cũng đã nói, lý thuyết mà không áp dụng vào thực tế thì cũng là lý thuyết suông, còn vận dụng mà không dùng lý thuyết thì cũng như đi mà không có đường, bắn tên mà không có đích. Vừa biết học, vừa biết dùng, đó chính là điều mà mình hướng tới. Cuộc sống mình cũng đã có nhiều điều để lo, mình cần chăm sóc cho bản thân, cần học ngôn ngữ, cần xây dựng thói quen, cần học cách thực hành, cần quản lý chi tiêu, và cần kiếm tiền từ những thứ mình có. Đó là quá đủ để mình dùng 24h hôm nay cho những việc làm có ý nghĩa hơn, thay vì chỉ tồn tại – phải rồi!
———————–
Mình thầm biết ơn khi mình được viết và có khả năng nhìn ra để rồi mang đến một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân. Nhiêu đó là đã quá đủ để mình thấy yêu thêm cuộc đời và sẵn sàng dấn thân để mang đến nhiều điều tốt đẹp hơn cho chính mình. Mình thích sự trung thực – nhưng trung thực rất khó, mình biết chứ, trung thực với cơ thể, với cảm xúc, với mong cầu, với chọn lựa, và trung thực nhưng nghiêm khắc chứ không nuông chiều là điều chẳng hề dễ dàng. Nhưng nghiêm khắc sẽ mang lại kỷ luật, kỷ luật là độc lập, độc lập là tự do, mà phải có tự do ý chí, tự do hành động thì con người mới có thể tự do lựa chọn – để được lựa chọn những điều trung thực nhất với chính mình.
——————-
Cảm ơn bạn đã đến và đọc bài viết!
Hẹn gặp lại bạn trong những bài viết sắp tới ~~
27-2-2022
-Aleneutral-