Đôi lời nhắn nhủ của mình

Đôi lời nhắn nhủ của mình

Viết ở đây, cho mình, cho bạn, những suy nghĩ của riêng mình.
———

Mình vừa xem một vài bài viết của những Blogger mà mình theo dõi. Một vài bài viết về chuyện thường ngày, về những thay đổi và suy nghĩ. Mình chợt nhận ra rằng “sự theo dõi” chính là việc mình được trải qua cuộc sống của một ai đó, được chen vào những dòng suy nghĩ của họ, được thấy cách họ đối mặt với một vấn đề nào đó trong cuộc sống theo một cách thật gần gũi và bình dị: “Chẳng phải những bài học để đời, cũng chẳng phải những điều lớn lao mà họ gặt hái, chỉ đơn thuần là cách họ sống cuộc đời của chính mình – đã mang lại cho mình những tác động rất lớn rồi.”

Và thế là mình có bài viết này. Một bài viết chứa đựng những dòng suy nghĩ rất thường của mình về cuộc sống. Ngày 6/2, một ngày chủ nhật nắng lên rất đẹp, mình cũng đã có những suy nghĩ rất đẹp.

———–

Ngày 6/2/2022 – cùng mình nhìn lại một tuần đã qua, nơi những suy nghĩ rối ren chiếm chỗ và đánh bật mình ra khỏi những gì đang thực sự tồn tại. Mình thực sự cần nhìn lại.

Bắt đầu từ đâu đây nhỉ? Mình vừa mới chuyển chỗ ngồi – Từ phòng làm việc xuống phòng thay đồ và mọi thứ dường như tốt hơn rất nhiều. Bàn làm việc thấp hơn ghế, mình được ngồi thẳng lưng, mình muốn ngồi cao hơn chút nữa. Có thể mình sẽ mua thêm một vài miếng lót gối, đặt hàng miếng ga giường và ga nệm. Mua thêm một vài đồ trang trí cho phòng mình và một vài quyển sách để ngâm cứu trong tuần tới.

Mình chợt nhận ra rằng, mình cần có những khoảng thời gian như thế này – những khoảng thời gian để mình làm rõ những suy nghĩ. Đúng rồi, không hẳn là viết cho một ai khác mà là viết cho chính mình. Để mình nhận thức rõ ràng được điều gì đang diễn ra và liệu mình có thể làm điều gì để giúp. Thực tế, bản thân mình có những vết thương và với tầm nhìn hữu hạn của mình thì rất khó để có thể nhận biết được chúng. Muốn biết, muốn hiểu, mình thực sự phải lùi ra xa và nhìn lại. Phải để cho khu vực thùy trước trán của mình (phần neocortex) thực hiện công việc của chúng: Phản ánh, suy nghĩ và phát triển. Đó chính là điều tạo nên sự khác biệt. Đó chính là điều có thể giúp.

Dạo gần đây mình làm việc với thiết bị điện tử vô cùng nhiều. Không thể nói là làm việc, nói đúng hơn mình chỉ đang ngắm nhìn xem thế giới của mọi người như thế nào và thế giới trên mạng của mình ra sao. Có thể mình đã bị nghiện việc phải kiểm tra FB, Ins mọi thời điểm. Sẽ là sai khi bảo rằng mình quá chú trọng tới việc được nhìn nhận trên mạng xã hội. Thực ra, mình không quá quan tâm tới chúng. Điều mình đang thực sự làm là lặp lại mọi thứ như một thói quen – vì mạng xã hội khiến mình trở nên bận rộn. Mình tất bật với các thông tin và những điều mới mẻ vì chỉ chưa đầy 2 phút, mọi thứ đã khác. Mình nhìn nhận một thế giới đang tồn tại song song và rộng lớn hơn rất nhiều thực tại mình đang hiện hữu. Nhưng vấn đề cũng bắt nguồn từ đó: khi mình không lớn lên, không thể nhìn thế giới rộng ra, tin tức trên mạng xã hội chỉ là những điều vô cùng tầm thường mà não bộ mình nắm bắt được. Rồi ngày sau và ngày sau nữa, khi mình không cảm thấy đó là điều quan trọng, những thông tin đó sẽ biến mất. Khi mình không cần thiết phải suy nghĩ cho bất kỳ một chuyện gì nữa, khả năng đó cũng sẽ suy giảm. Đừng nói rằng những gì mình gầy dựng được sẽ ở lại mãi mãi. Vậy thì rõ ràng sẽ không tồn tại sự khác biệt giữa một người thông minh và một người chăm chỉ, cũng không có sự khác biệt giữa người cố gắng bền bỉ mỗi ngày với một người nước đến chân mới nhảy. Bài kiểm tra trên trường cũng giống như bài toán của cuộc đời vậy, mình có thể dễ dàng thi đậu nếu có hiểu biết nền tảng, nhưng sự hiểu biết đó cũng sẽ chẳng duy trì được lâu nếu không có chăm sóc và vun xới. Cũng như tài năng thiên bẩm sẽ bị mai một nếu không được phát triển một cách đúng đắn. Và đó chính là lý do mà mỗi ngày đều quan trọng. Mỗi thời khắc đều quan trọng. Và ngay cả trong nhưng thời điểm tưởng chừng như dành để nghỉ ngơi – thì mình cũng cần nhìn nhận được đâu mới là nghỉ ngơi thực sự. Bởi vì đối với mình, hạnh phúc là được tự do thực hiện điều mình mong muốn. Và đó mới chính là sự nghỉ ngơi đúng nghĩa nhất đối với mình.

Với những suy nghĩ trong đầu ở hiện tại, mình chỉ muốn giải thoát. Bởi vốn dĩ mình không cảm nhận được bản thân mình qua những suy nghĩ đó – quá nhỏ nhen, ích kỷ và tầm thường. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân sẽ được yêu mến rất nhiều hay sẽ được yêu thật nhiều bởi một ai đó. Mình chỉ đơn thuần nghĩ rằng: được yêu bởi chính mình là một niềm hạnh phúc vô cùng lớn. Mình vẫn nhớ tới thời điểm Giáng Sinh, khi mình đã tự làm hết tất cả mọi thứ và sắp xếp thời gian, công việc, tiền bạc để hoàn thành được thứ mình muốn, mình cảm giác như bản thân đã được nhận thật nhiều tình yêu vậy. Mọi thứ vốn xuất phát thật đơn giản, từ những gì mình nghĩ, đến những gì mình làm và rồi tới những gì mà mình cảm nhận. Sách đã giúp cho mình rất nhiều, và khi không còn được giải thoát mình ra khỏi những lúc bế tắc bằng việc đọc sách nữa, mình cảm thấy thật khó. Khó cho mình để thực sống, khó cho mình để tiếp tục mọi việc như nó vốn dĩ, khó cho mình để thực sự nhận ra điều gì là tốt cho chính mình và khó để mình biết được là … mình thực sự có đang là chính mình hay không?

Ở một mình cũng tốt, mình cảm thấy vô cùng thoải mái khi không có gánh nặng phải gặp mặt người khác nữa. Và thực tế là, những mối quan hệ mà mình có được, những người mà mình thực sự muốn gặp thì sẽ luôn có cách để gặp họ. Không quan trọng họ ở Đà Lạt hay Sài Gòn, chỉ cần cả hai đều muốn, mọi thứ sẽ khác. Mình cảm thấy tình bạn cũng xuất phát từ những điều giản dị như vậy – khi chúng ta thực sự muốn hiểu cho nhau, mọi thứ sẽ khác. Chân thành, đơn giản như chính cách mà mình đang sống. Và cũng là cái cách mà mình muốn sống. Tại sao khi được viết và được suy nghĩ, bản thân mình lại cảm thấy hạnh phúc và thoải mái vậy nhỉ? Mình không nghĩ về việc học cao, không cần phải khổ luyện hằng ngày để lấy bằng ielts, không cần phải lo nghĩ về việc ra trường, về việc làm thêm để có kinh nghiệm, không cần phải đắn đo hoạt động ngoại khóa để mở rộng mối quan hệ,.. mình chỉ đơn giản làm những điều mà mình thích. Và việc có một chiếc máy tính để ghi lại, có khả năng để viết, có trạng thái tinh thần tốt để tập trung, đã là rất nhiều sự may mắn rồi.

Mình luôn nhắc nhở bản thân mình điều này, rằng không quan trọng người khác đối xử với mình như thế nào, không quan trọng rằng họ có chấp nhận tình cảm của mình hay không, cũng không quan trọng rằng họ phải cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh mình. Điều quan trọng là trong tim mình có ai? Và mình muốn dành những điều tốt đẹp nào cho những người mình yêu thương? Và mình đã thực hiện được tất cả những mong muốn đó hay chưa? Chú thích rằng “những người mình yêu thương” ở đây cũng bao gồm cả bản thân mình nữa. Mình tự hỏi rằng trong tim mình có mình hay không? Mình muốn dành những điều tốt đẹp nào cho bản thân? Và mình đã thực hiện được tất cả những mong muốn đó hay chưa? Đó chính là cách mà mình nhận ra bản thân mình là ai – bằng cách làm những điều mình có thể giúp để có được một chính mình tốt hơn trong tương lai. Đó chính là điều mà mình luôn muốn thực hiện.

Và còn nữa, câu chuyện về thời gian: Mình luôn bị đau đáu bởi câu chuyện về thời gian. Thời điểm lúc “chữa lành” mình đã nhắc nhở bản thân mình rất nhiều rằng là, chỉ cần mình luôn thực hiện những điều tốt đẹp, thì không có khoảng thời gian nào là hoang phí. Vì thế nên mình không cần nghĩ quá nhiều về việc đã bỏ lỡ một điều gì đó. Chỉ cần mình chăm chỉ và hy vọng, mọi điều tốt đẹp sẽ đến. Nhưng trạng thái tâm lý lành mạnh đó không duy trì được lâu bởi vì công việc, cuộc sống, những thứ mình đã chọn và cả cuộc sống xung quanh mình thời điểm này quá bề bộn. Tầm nhìn của mình quá lộn xộn và hạn hẹp để nhìn thấy điều gì đang diễn ra và mình có thể làm những gì để giúp. Có thể khả năng của mình có hạn, cũng có thể đây là cách mình làm việc, cũng có thể mình đang kích hoạt lại những thương tổn, rất nhiều những sự lý giải có thể đưa ra để giải thích. Nhưng mình vẫn nghĩ rằng, sẽ có cách, luôn có cách, chúng tồn tại đâu đó trên con đường mình đang đi và chỉ cần mình muốn thì mình có thể tìm thấy chúng. Lại một lần nữa, chỉ cần mình hy vọng và chăm chỉ, mọi điều tốt đẹp sẽ đến, mình thực lòng tin là như vậy!

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc bài viết này.
Hẹn gặp lại bạn trong những bài viết tiếp theo ^^

-Aleneutral-

Subscribe
Notify of
guest

0 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x