Chào mọi người!
Chào mọi người đến với blog tháng 11,
Mình đang viết bài viết này trong ngày cuối cùng của tháng và vào những khung giờ cuối cùng của ngày. Mình tự nhủ rằng, nếu bắt đầu sớm hơn một chút, có lẽ giờ mình đã không phải gấp gáp như vậy.
Nhưng đó cũng là lý do mình lựa chọn việc ghi lại những cảm xúc này. Phần vì chúng là những thứ mà mình tập trung nhiều nhất trong tháng này. Phần vì mình còn quá ít thời gian để có thể tạo nên nội dung từ bất cứ chủ đề nào khác.
Chủ đề của tháng này là tình yêu. Mình chưa bao giờ muốn viết về chủ đề này vì có thể nó sẽ làm ảnh hưởng đến những người mình gặp trong quá khứ, hiện tại hoặc tương lai. Hoặc nó có thể bộc lộ quá nhiều về bản thân mình – phần con người mà mình không muốn nhiều người chạm đến được.
Nhưng mình sẽ cố gắng chắt lọc, để cố gắng mang đến những cái nhìn vừa thiết thực vừa không bộc lộ quá nhiều về bản thân mình và về người mà mình đang nói đến. Đây là một mối quan hệ rất đẹp và cũng dạy được cho mình nhiều điều về tình yêu. Mong rằng chiếc blog tháng 11 này sẽ giúp lưu giữ những phần cảm xúc khó nói này.
Nào, còn giờ thì cùng mình bắt đầu nhé!
1. Ràng buộc – cố gắng – bỏ lỡ
Mình vừa mới hoàn thành xong 9 tập của Doona
Và mình đang tự hỏi là, liệu sự ràng buộc có đáng ghét như vậy không?
Sự ràng buộc, khiến mình cảm thấy chán ghét. Và trên thực tế, việc là một thứ gì đó của một ai đó khi cả hai không có đủ tình cảm cho nhau là một sự áp lực.
Nhưng có một điều không thể phủ nhận, đó là mình đã có rất nhiều tình cảm. Và nếu như không phải mình thổ lổ trước vào ngày hôm đó, thì mình vẫn sẽ luôn có những cảm giác này trong lòng.
Mình không biết nhiều và cũng không thể suy đoán được rằng người kia có thích mình đủ nhiều hay không. Mình chỉ có thể cho đi những gì mà mình có thôi.
Tất nhiên là mình xứng đáng nhận được rất nhiều thứ, nhưng mình cũng không thể phủ nhận những tình cảm này. Và nếu mình cố gắng thì có thể sẽ thay đổi được một chút. Nhưng mình sẽ không chấp nhận một mối quan hệ yêu đương nếu người kia không thể dành cho mình đủ thời gian và tình cảm. Vì nhu cầu hiện tại của mình là như vậy.
Mình chỉ thắc mắc rằng là, liệu rằng mình có để tình cảm này qua đi được hay không? Và liệu người kia có lựa chọn im lặng nữa hay không?
Mình đã nói là mình ghét việc bỏ lỡ. Và như mình cũng đã thấy, việc hai người có thể đến được với nhau đòi hỏi rất lớn ở việc cả hai phải cùng nhau cố gắng. Tất nhiên một người có thể có tình cảm nhiều hơn người kia và điều đó làm họ trở thành kẻ yếu hơn trong một mối quan hệ. Rằng họ có thể bị đối xử theo một cách không xứng đáng.
Nhưng điều còn lại cũng có thể xảy ra……
Ghi chú cho ngày hôm nay nhìn lại: Doona – một bộ phim mà mình ngóng chờ từng ngày. Khi phim ra mắt mình đã cố gắng để coi liền hết tất cả các tập. Và mình cảm nhận được những bài học rất rõ ràng. Tính cách của mỗi nhân vật trong bộ phim đó đều thể hiện một phần con người mình. Doona chủ động, vui vẻ nhưng lại ghét ràng buộc và đôi khi ích kỷ. Woojun thật thà, muốn rõ ràng nhưng lại không muốn cố gắng và lắm lúc bị động. Jinjoo hòa đồng nhưng lại nghĩ mình không xứng đáng được yêu thương để rồi phải bỏ lỡ tình yêu. Mình cảm thấy mỗi nhân vật đều có những rào cản riêng để ngăn họ đến với được tình yêu mà họ mong đợi. Càng thấm hơn khi những nét tính cách đó được thể hiện ở con người mình qua từng thời điểm. Ở thời điểm hiện tại, mình thích trở thành Doona. Mình cảm thấy rất vui và học được cách chủ động nhưng đồng thời cũng ghét ràng buộc và lắm lúc ích kỷ. Nhưng mình luôn tự đặt câu hỏi là: “Mình đã cố gắng đủ nhiều hay chưa?”. Vì trước đây mình chính là Woojun, chưa từng cố gắng đủ nhiều để đạt được tình yêu mình thực sự mong muốn. Và mình cũng có một suy nghĩ thường trực dạo gần đây, đó chính là “Mình ghét việc bỏ lỡ”. Vì mình cũng đã từng như Jinjoo, biết rằng trong lòng có tình yêu nhưng lại không biết nắm bắt, để rồi phải trải qua khoảng thời gian canh cánh trong lòng. Đến giờ mình mới biết tình yêu cần những bài học, chứ không phải chỉ đủ duyên là đủ. Và cũng không ai nói cho mình biết rằng phải cần sự cố gắng nhiều như thế nào để có thể ở bên cạnh một người, chứ không chỉ tình yêu là đủ. Chính việc trải qua một mối quan hệ đã cho mình học được những bài học đó. Mình hiểu về bản thân mình nhiều hơn, học được cách chủ động nắm bắt lấy điều mình yêu, biết mình cần gì và biết mình muốn gì. Mối quan hệ này kết thúc đã dạy cho mình dược nhiều thứ. Những thứ mà trước đây mình chưa từng nghĩ tới. Hoặc không thể tự trả lời được. |
2. Cố gắng – buông bỏ – trân trọng
Sẽ có 1001 cảm xúc không được giải bày
Và hãy nhớ là, nếu người nào khiến mình đặt câu hỏi quá nhiều thì họ không còn dành cho mình nữa.
Mình luôn nghĩ rằng tình yêu phải là sự cố gắng của hai người và khi kết thúc cũng phải là sự chọn lựa của cả hai. Nhưng giờ đây mình có được một bài học: Nếu người nào không cố gắng giữ, họ sẽ để vụt mất. Và ít nhất thì mình đã cố gắng. Nhưng mình biết chắc chắn rằng mình không thể cố gắng quá nhiều.
Người ta bảo ai rồi cũng phải trải qua giai đoạn thất tình. Nhưng mình không muốn khi chia tay là do sự bất lực của cả hai người. Mà đó nên là do sự khác biệt về nhu cầu và hướng đi. Và cả hai vẫn còn giữ được những hình ảnh rất đẹp trong mắt người còn lại.
Nếu mình cứ thế này, nó thực sự sẽ là một lòng vòng luẩn quẩn không hồi kết. Không chỉ điều này sẽ tàn phá mình, mà chính mình sẽ tàn phá mình qua ngày tháng.
Nếu mình không mang đến một câu trả lời cho mối quan hệ này thì mình sẽ mãi đắm mình trong những suy nghĩ mà không thể giải quyết được vấn đề.
Ghi chú ngày hôm nay nhìn lại: Mình cảm thấy việc sống thực với những cảm xúc mình đang có thực sự rất đẹp đẽ. Ví như khi đói thì ăn, khi vui thì cười, khi buồn thì khóc, khi nhớ thì bày tỏ ra,… Việc không dấu đi những cảm xúc vì sự sợ hãi hay cái tôi quá lớn là lúc bản thân được tự do và thoải mái hơn rất nhiều. Nhưng trong mối quan hệ giữa người với người, không phải lúc nào việc thổ lộ như vậy cũng sẽ tốt. Và có đôi khi, người kia cũng không thể nào đáp lại thứ tình cảm đó được. Đó chính là lúc phải lựa chọn buông bỏ. Nhưng làm sao biết lúc nào nên cố gắng lúc nào nên buông bỏ? Cố gắng chính là khi mình nhận được sự thiện chí và trân trọng từ họ. Còn buông bỏ là khi những điều mình làm thực sự không còn ý nghĩa gì nữa. Dẫu buồn nhưng đó là một phần không thể thiếu của cuộc sống. Đó chính là cách mình trân trọng bản thân mình hơn và thêm yêu những ai trân trọng mình. |
3. Thời gian – quý trọng – gìn giữ
Và mình ngẫm đi ngẫm lại, rằng thời gian thì cứ trôi qua, những điều mình đang muốn thực hiện vẫn đang chựng lại mỗi ngày. Giá như và có thể nói giá như thôi, thời gian có thể quay trở lại, nhưng không. Nếu đã chọn ôm lấy nhiều thứ, thì phải biết thời gian là thứ hữu hạn. Không phải muốn là có được. Và tất cả mọi thứ trên đời cũng vậy, nếu không trân trọng và gìn giữ thì sẽ ngày một hao mòn.
Mình biết rằng thời điểm vô cùng quan trọng để chúng ta có thể thực hiện hoá được điều gì đó. Mình cảm thấy rằng là việc học tiếng anh, học thi aphri, làm TSNN và ty tỷ những thứ khác nữa, đều rất đổi quan trọng. Mình không biết rằng là việc ghi chú mỗi ngày có giúp mình thêm được chút nào hay không. Nhưng nếu không dành thời gian để ghi lại như thế này, mình có thể sẽ đánh mất chính mình. Vì có bao nhiêu thời gian để mình có thể làm được điều đó cơ chứ.
Việc mình còn nhiều những mối lo hơn có thể là một lý do khiến mình không nên cố gắng cho mối quan hệ này nữa. Mình không thể đòi hỏi người kia phải cố gắng và chính họ cũng vậy. Mình phải lựa chọn kết thúc mối quan hệ này hay tiếp tục dồn năng lượng cho nó?
Ghi chú của ngày hôm nay: Giờ là câu chuyện về thời gian, không còn là cố gắng hay rời bỏ nữa. Ai cũng có vốn thời gian hữu hạn như nhau, thế nên việc mình chọn dành thời gian quý báu của mình cho một ai đó cũng đủ cho thấy họ xem người kia quan trọng đến nhường nào. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc mình luôn sẵn sàng đầu tư thời gian và năng lượng cho họ bất kể kết quả có ra sao. Vốn thời gian mà mình đang có hiện tại chính là lợi tức, là sự phát triển, là niềm vui sống, là sự đầu tư cho một tương lai tốt đẹp hơn. Việc quý trọng thời gian chính là khi mình lựa chọn không dành thời gian cho những điều đi ngược lại mục tiêu đó. Mình quan niệm một tình yêu lành mạnh chính là việc cả hai có thể giúp cho tương lai của nhau tốt đẹp hơn, dù không thể dám chắc có thể đi cùng nhau lâu dài. Bởi vậy nếu đã không thể cùng nhau tiến về phía trước thì mình xin lựa chọn bỏ qua tình yêu này. Dẫu buồn nhưng đó chính là một việc nên làm để mình có thể chăm lo cho bản thân mình tốt hơn. |
4. Trân trọng – yêu quý – bảo vệ
Mình muốn chia sẻ rằng bất kể ai đã mang lại cho mình những cảm xúc khó tả, đều là một phần sâu đậm trong trái tim mình. Chỉ là một mối quan hệ lành mạnh cần nhiều thứ hơn những cảm xúc rung động đơn thuần.
Cuộc sống thật tuyệt nếu được trải nghiệm việc tự do với những cảm xúc: việc nhớ có thể giải bày, thích có thể thổ lộ, cô đơn có thể tìm đến một ai đó,… Nhưng cuộc sống còn tuyệt hơn nữa nếu mình biết trân trọng, yêu quý và bảo vệ bản thân khỏi những cảm xúc khó.
Cảm xúc cũng như cơ bắp vậy. Nếu cố quá sẽ phản tác dụng. Và nếu mình không đủ mạnh mẽ để kiên cường. Thì chỉ cần chấp nhận là mình vẫn còn yếu đuối lắm, chỉ vậy thôi.
Đôi khi hạnh phúc đơn giản hơn rất nhiều so với việc cố gắng tìm kiếm hoặc cố gắng để đạt được điều gì đó. Và mình nghĩ những người đã từng đi qua cuộc đời mình cũng vậy, có thể họ cần phải tìm hạnh phúc cho chính mình ở thời điểm đó. Chỉ là đôi khi những sự không cố gắng cũng là để bảo vệ bản thân họ khỏi những cảm xúc khó.
Blog tháng 11 này khép lại với những nỗi lòng đã được giải bày. Mình cảm thấy không còn hối hận gì về những quyết định mình đã đưa ra. Không còn phải canh cánh trong lòng, cũng không còn dằn vặt bản thân vì đã không cố gắng.
Cuộc sống là như vậy, chúng ta cần giải quyết triệt để những vấn đề để có thể tiến về phía trước. Để có thể hạnh phúc và tự hào mà nói rằng: “Mình đã rất cố gắng rồi. Nhưng bây giờ mình hết sức lực rồi, đến lúc cần phải nghỉ ngơi rồi.”
Vậy là kết thúc bài viết của tháng 11. Hẹn gặp lại bạn trong những bài viết sắp tới. See yaa ~~