Mình muốn hỏi là: Cậu có bao giờ thấy đủ chưa? Về tất cả những điều đã qua? Có bao giờ cậu hỏi về điều này khi cố gắng đạt được một điều gì đó: sự tín nhiệm, sự tin tưởng, sự ủng hộ, sự công nhận từ người khác?
Mình cảm thấy rằng mọi thứ dường như vô cùng khó khăn khi kỳ vọng một cảm giác từ ai đó bởi vì không bao giờ là đủ. Thay vì vậy sẽ tốt hơn nếu có thể tự tạo những cảm xúc mong muốn ở chính mình. Mình vẫn từng nhắc nhở bản thân mình rằng không quan trọng rằng ai đó đối xử tốt với mình nhiều thế nào, quan trọng là mình cảm thấy như thế nào về họ. Nếu điều mình nghĩ về họ chỉ là những cảm giác không tốt đẹp thì chính mình mới là người cần phải thay đổi chứ không phải là họ.
Khi mình viết cũng vậy, nếu mình viết là để dành cho một ai đó khác thì câu chuyện đã khác. Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa rằng cảm xúc của mình bị phụ thuộc bởi sự ủng hộ và công nhận từ người khác. Mình không được lệ thuộc vào điều đó mà phải tự tìm lấy những cảm xúc từ chính bản thân mình. Mà đối với mình, đây là điều vừa dễ nhưng cũng vừa khó. Mình sẽ chia sẻ lý do tại sao trong bài viết này, mong rằng bạn cũng sẽ tìm được một chút gì đó của chính bạn ở đây.
1. Cảm thấy không đủ
Khi nào thì cậu không đủ? Khi chụp nhiều ảnh nhưng quá xấu? Viết nhiều nhưng dở? Đăng bài viết không có ai ủng hộ? Tương lai không xác định? Mình biết rằng nếu mình viết ra những sự mơ hồ của bản thân, có lẽ người đọc sẽ không muốn đọc nữa. Nhưng những lúc xuất hiện cảm giác mơ hồ mới chính là khi việc viết hữu hiệu nhất đối với mình. Mình không dùng những bài viết để chia sẻ kinh nghiệm của bản thân mà ngược lại là đi tìm kiếm sự giải thoát.
Mình không thể nói về những thành tựu, vì trên thực tế, mình chưa bao giờ coi những điều mình đã làm là thành tựu. Mỗi ngày trôi qua, mình lại cảm thấy cần làm khác đi, cần phải tốt lên, phải làm được nhiều hơn hoặc chí ít cũng bằng ngày hôm trước. Nhưng nếu có điều gì đó không đúng xảy ra với cơ thể mình, mọi thứ đi chệch hướng và cảm xúc của mình cũng vậy.
2. Cảm nhận về cơ thể
Mình luôn đau đáu về nguồn dinh dưỡng, nước, giấc ngủ, rèn luyện sức khỏe,.. những thứ cung cấp cho mình năng lượng để hoạt động trong một ngày. Một khi cơ thể mình không tốt, mình sẽ lại đau đáu đi tìm xem vấn đề nằm ở đâu và mình cần giải quyết chúng như thế nào. Mọi thứ cứ rối bời lên trong những ngày khi mình vừa muốn hoàn thành công việc vừa muốn đi tìm cách giải quyết vấn đề. Và đó luôn là mối bận tâm thường trực mà mình hay mắc phải.
Mình muốn cơ thể mình luôn ở trong trạng thái tốt nhất, nhưng thật khó để tránh hết những yếu tố tiêu cực đến từ bên ngoài môi trường. Mình không thể nào chắc chắn được rằng những gì mình ăn, những thói quen mình đang có có mang đến ảnh hưởng xấu hay không. Và điều không chắc hơn nữa, là điều gì có thể thêm vào để giảm bớt những tác động tiêu cực từ những điều mình đang trải qua thường ngày.
3. Làm sao để giải quyết?
Mình đã rèn được một số những thói quen tốt ví dụ như đọc sách khi gặp phải vấn đề. Mỗi lần đối mặt với một điều gì đó khó khăn, mình lại tìm đến nhà sách. Nhưng mình nghĩ cần thêm nhiều những thói quen tốt và thật nhiều những quyển sách nữa mới có thể nhanh chóng giải quyết những vấn đề mình đang gặp phải. Mà lắm lúc, mình ước rằng mình bớt lo lắng về chính mình đi một chút để có thể sống với những mục tiêu đã đề ra. Nhưng mình lại không phải vậy, mình có một sự quan tâm rất lớn tới cơ thể. Mà cho đến chừng nào mình chưa thể tìm ra cách để giải quyết những vấn đề và phát triển một cơ thể làm việc tốt, mình sẽ không thể nghĩ đến bất kỳ mục tiêu nào xa vời hơn thế. Hoặc nếu mình đang bị ràng buộc bởi một mục tiêu nào đó, mình sẽ rất chật vật lo nghĩ cho tròn cả hai thứ. Và kết quả cuối cùng là gì? Mình sẽ luôn chọn quay về với cơ thể mình và bỏ quên mục tiêu trước mắt.
Nghe có vẻ như mình là một người rất quan tâm đến sức khỏe. Thực tế là cho đến hiện tại mình mới có cảm giác đó. Trước đây mình biết rằng những cảm giác không tốt của bản thân xuất phát từ một vấn đề nào đó. Mà mình đã từng trải qua khoảng thời gian để vấn đề rất lớn sau đó khiến cho từng bộ phận của cơ thể bị tàn phá dần dần khi ở độ tuổi còn trẻ.
Đó chính là lý do mình ý thức được rõ ràng việc những thay đổi tiêu cực của cơ thể có ảnh hưởng như thế nào. Và nếu không tìm ra được vấn đề để thay đổi thói quen từ ngay bây giờ, mọi thứ có thể phát triển xấu đi theo cấp số nhân khi mình lớn hơn, làm việc nhiều hơn và gánh vác thêm nhiều trách nhiệm hơn. Bởi vì mình muốn tạo ra được nhiều lợi tức trong tương lai nên mình mới quan tâm nhiều đến những vấn đề của bản thân trong hiện tại. Mà vô tình, chính chúng là thứ cản lối mình đến với những mục tiêu trước mắt.
Vậy câu hỏi là: Liệu mình đã bao giờ cảm thấy đủ chưa?
Mình cảm thấy rất hạnh phúc khi cơ thể mình hoạt động tốt. Đó chỉ là cảm giác hạnh phúc không vì điều gì hết. Rất vui vẻ và an yên. Mình cảm thấy chỉ cần mỗi ngày như vậy thôi cũng đã đủ đầy rồi.
Nhưng nếu cơ thể mình không tốt, não bộ mình hoạt động không tốt, mình sẽ luôn cảm thấy thiếu thốn, luôn cần phải thay đổi và làm khác đi. Mấu chốt là mình không thể cảm thấy hạnh phúc nếu cơ thể mình không hạnh phúc. Mà nếu không thể tìm được hạnh phúc ở hiện tại, thì hạnh phúc ở tương lai cũng không có ý nghĩa gì nữa.
5. Sống ở hiện tại
Việc sống ở hiện tại có một ý nghĩa rất lớn đối với mình. Nói cách khác là mình muốn tất cả những điều mà mình đang làm ngay lúc này đều trọn vẹn, ngay cả sự hoạch định cũng vậy. Mình là kiểu người đi từ phân tích tới tổng hợp, nghĩa là sau khi gom nhặt rất nhiều những sự kiện rồi mình mới đem đến một kết quả cho nó. Vì vậy nên cách duy nhất để mình tìm thấy được tương lai đó chính là sống hết mình ở hiện tại. Và chỉ duy điều đó thôi cũng đã khiến mình chật vật rất nhiều rồi.
Mỗi người đều đối diện với những khó khăn khác nhau. Mình cảm thấy tự hào vì những điều mình đang làm là để hướng tới một bản thân tốt hơn trong tương lai. Tất nhiên mình cũng có những kỳ vọng rất cao cho bản thân, nhưng hiện tại mình không đủ sức. Và nếu mình không tìm ra cách để mình có đủ sức thì những kỳ vọng dường như đều trở nên vô nghĩa. Trớ trêu thay, mình lại hay đặt nặng những kỳ vọng để rồi tự làm bản thân mình đau khổ.
6. Lời kết
Mình cũng tự hỏi mình đã đạt được gì sau những ngày vừa qua? Thành tựu của mình là gì? Câu trả lời chỉ đơn giản là mình vẫn đang chuẩn bị để bung nở. Bao lâu và bao xa? có thể cũng không cần thiết nữa. Vì tỏa sáng rực rỡ để làm gì cơ chứ, mình có thấy hạnh phúc không, mình có thấy tự hào không? Nếu bản thân mình hiện tại đã có thể tự tạo ra những cảm xúc đẹp đẽ đó thì mình nghĩ việc tỏa sáng cũng không còn quan trọng nữa.
Nhưng nếu đến một ngày nó trở thành điều quan trọng thì mình nhất định sẽ cố gắng hết mình cho một mục tiêu duy nhất: Để được sống trọn vẹn ở thời khắc thời điểm hiện tại. Để dành lấy những cảm giác đẹp đẽ mà mình mong muốn. Mình sẽ ghi nhớ thật kỹ điều đó.
-Aleneutral-
17-04-23
Một bài viết liền mạch không có sự tổng hợp
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết này. Hẹn gặp bạn trong những bài viết sắp tới!